Nguyên Đỗ

Cho Anh Khóc


Cho anh khóc tháng Tư buồn máu lệ
Em xa rồi biết kể lể cùng ai
Sẽ cùng ai bàn tính chuyện tương lai
Chẳng một tiếng không chữ nào để lại


Tường vôi trắng, bóng sầu đâu, tê tái
Gốc sứ già hoa rơi rụng đầy sân
Cây phượng vĩ vô tư cứ đỏ rần
Như lòng mắt của nhiều đêm mất ngủ


Cho anh khóc miệng lâm râm niệm chú
Dù nơi đâu, em luôn được bình an
Vẫn cao bay như mây trắng non ngàn
Vẫn lấp lánh như những vì tinh tú


Thượng Đế thương tất có ngày đoàn tụ
Mắt nhìn nhau kể hết những truân chuyên
Tay cầm tay thỏa ước nguyện lời nguyền
Sống hạnh phúc vui mừng qua thử thách


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cho Anh Khóc"